“Điểm thứ tư rất quan trọng.” Triệu Vũ ánh mắt quét qua tất cả mọi người: “Hãy làm tốt công tác động viên trước trận chiến. Đêm qua, không ít thương vong là do hoảng loạn và sợ hãi gây ra biến cố nội bộ. Điểm này phải hết sức chú ý, sĩ khí rất quan trọng!”
“Đã rõ.” Sử Địch Nguyên lập tức đáp lời: “Trận chiến này đã không còn đường lui, sợ hãi cũng vô ích.”
“Đúng vậy, chúng ta đã không còn đường lui.” Hàn Quân mặt trầm như nước nói: “Chỉ cần không có tâm lý may mắn, con người ngược lại sẽ bùng phát dũng khí lớn hơn bình thường.”
Ngay sau đó y nhìn Lâm Hiện: “Lâm đội, Dư tổ trưởng, hy vọng vũ khí bí mật của các ngươi có thể đến kịp lúc.”
“Ta sẽ dốc hết sức.” Lâm Hiện nghiêm nghị đáp.
