“U oa oa… U oa oa…”
Theo tiếng nhạc hỷ khánh, đội quỷ nghênh thân rầm rộ rời đi.
Nhìn cỗ hồng kiệu được vây quanh biến mất trong màn huyết vụ mịt mùng, Trịnh Xác liền dẫn theo Mộ Tiên Cốt, Tiết Sương Tư và Khô Lan tiến về một hướng khác.
Đi chưa được bao xa, Mộ Tiên Cốt liền chỉ về một hướng, nói: “Linh khí ở phía đó rất nồng đậm, có thể có tài nguyên hữu ích cho tu sĩ.”
Trịnh Xác lập tức nhìn về hướng nàng chỉ, nhưng trong tầm mắt chỉ có huyết vụ cuồn cuộn, không thấy được gì, cũng không cảm nhận được gì, xem ra đây là linh khí mà Mộ Tiên Cốt cảm nhận được bằng thần niệm.
