“Đạo khả đạo, phi thường đạo; Danh khả danh, phi thường danh.
Vô danh là khởi thủy của trời đất; Hữu danh là mẹ của vạn vật! Đây là... đây là kinh văn đáng sợ gì thế này? Lại khiến khí huyết của ta sôi trào, thần hồn chấn động.”
Trong hư không, thân thể vị lão nhân kia run rẩy, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.
Chỉ nghe một đoạn kinh văn, lão đã cảm thấy khí huyết sôi trào, thần hồn chấn động.
Trong vô hình, dường như có một đại đạo vạn cổ ở ngay phía trước, nhưng lão không nhìn thấy, không chạm tới được, càng khó mà đặt chân lên. Nếu lão có thể bước lên, chắc chắn sẽ tiến thêm một bước.
