Một tán tu, vậy mà lại có lai lịch lớn đến thế.
Tại sao lại lừa gạt ta chứ? Cái sở thích quái ác đi lừa người này, thật chẳng có gì đáng tán dương.
Triệu Giang Hà lộ vẻ cười khổ, tự lẩm bẩm: “Trần... Tôn thượng, yêu nghiệt đáng sợ bậc nhất đương thời, nhìn khắp vô tận năm tháng, cũng có thể xưng là đồng cảnh giới vô địch, khả năng rất lớn sẽ chứng đạo thành Đế.”
Trong một thoáng, gã chợt nghĩ đến huyết khế đã ký với Trần Thanh Nguyên, năm trăm năm bầu bạn, đem tất cả tài nguyên cùng tạo hóa có được dâng tặng.
“Có lẽ, đây không phải là một chuyện xui xẻo.”
