“Bản tọa Tạ Vô Nhai, tu đạo ba vạn một ngàn năm, dừng bước tại tầng thứ chín của Thần Kiều, chưa thấy được cảnh sắc bờ bên kia, vô cùng tiếc hận!”
“Thuở thiếu thời, trong tộc xảy ra nội loạn, phụ mẫu ta gặp nạn mà qua đời. Vì ta trời sinh ngu dốt, lại không được trưởng bối che chở nên chịu đủ mọi sự ức hiếp, mãi đến năm trăm tuổi mới chạm đến cảnh giới Kim Đan.”
“Một sớm đốn ngộ, ta đúc thành Thánh Phẩm Kim Đan. Lại có được một gốc Âm Dương Thần Dược, luyện hóa vào thân, căn cơ đại biến, thành tựu Tam Đan đồng thể. Từ đó, thần trí ta khai sáng, quét ngang đồng bối, khó tìm đối thủ.”
“Tu hành vạn năm, ta đã vô địch thiên hạ.”
“Đứng trên Cửu Trùng Thiên, ta nhìn về con đường Thần Kiều. Vì tiền lộ của bản thân mờ mịt, đạo quả có khiếm khuyết, nên khó lòng vượt đến bờ bên kia.”
