Trên cao đài, Ngự Xương Tỉ lơ lửng giữa không trung, xung quanh bao bọc một vầng sáng nhàn nhạt, thỉnh thoảng lại loé lên vài tia sóng gợn ráng màu.
"Ầm!"
Ngự Xương Tỉ khẽ rung lên, không gian nơi nó ngự trị lập tức sụp đổ, hé ra một khe nứt lớn.
Trần Thanh Nguyên liếc nhìn khe nứt hư không này, không chút do dự, một bước đạp vào.
Hạ Hiên đang ở phía dưới, không thể nhìn rõ những gì xảy ra trên đỉnh, trước mắt y là một màn sương mù dày đặc, tầm nhìn bị che khuất.
