Linh trí hư ảnh của Trấn Thần Cung đứng trên cao, cúi đầu nhìn Trần Thanh Nguyên, mặt lạnh như tiền, lòng đầy cảnh giác.
Để xem ngươi diễn trò, xem miệng ngươi có thể thốt ra những lời gì.
Sau khi nén lại cảm xúc, Trần Thanh Nguyên chân thành nhìn thẳng vào linh trí hư ảnh, bắt đầu kể lể: “Không giấu gì ngươi, ta quả thật có quen biết Nam Cung Ca, từng rót trà dâng rượu cho hắn, làm trâu làm ngựa cho hắn...”
Những chuyện cũ khi còn qua lại với Nam Cung Ca, chỉ cần thêm chút mắm dặm muối, kể ra đã mang một hương vị hoàn toàn khác, phảng phất như Trần Thanh Nguyên đã phải chịu đủ loại áp bức, cuộc sống vô cùng thê thảm.
Năm đó khi Trần Thanh Nguyên đang hóa phàm luyện tâm tại một quán trọ, Nam Cung Ca đã cố tình đến xem, nhân tiện ra vẻ mình là khách, sai bảo Trần Thanh Nguyên rót rượu hầu hạ.
