Càng đi sâu, ký ức của Lạc Lưu Ngâm càng thêm rõ ràng.
Nơi chốn quen thuộc, bóng người thân quen.
Tim hắn khi thì ngừng đập, khi thì run lên dữ dội.
Đối với hắn, nơi đây chính là địa ngục.
Nhân gian luyện ngục mà phàm nhân thế tục thường nói, cũng chỉ đến thế mà thôi.
