Đại trận kinh thế lặng lẽ tiêu tan.
Gió trong Mộng Giản thổi về phía sườn núi, lướt qua tầng mây.
Ôn Tiểu Mãn giật mình tỉnh giấc, đứng dậy, chầm chậm bước về phía mũi vân thuyền.
Nàng ngắm nhìn cố hương trước mắt, cát vàng vẫn như xưa, đưa tay vuốt ve làn gió khác lạ, tựa như trở về thuở ấu thơ.
Khẽ hít hà, trong gió đã có hơi thở của sự sống.
