Cố hương Hư Không Hải.
Trên một vùng biển nào đó thuộc Trung Ương Hải Vực, thời không bỗng chốc vặn vẹo, một bóng người theo đó xuất hiện tại nơi này.
“Về rồi.”
Lâm Khinh ngắm nhìn Hư Không Hải mênh mông cuồn cuộn, không khỏi nở một nụ cười.
Tuy hắn đã chuyển sinh đến Liệt Vương Cảnh, nhưng vũ trụ này, Hư Không Hải này vẫn là nơi dựng dục hắn, linh hồn và cội nguồn của hắn dường như vẫn khắc sâu trong Hư Không Hải này.
