"Bất đắc dĩ mà thôi." Lâm Khinh lắc đầu, "Nếu không phải gã ức hiếp người quá đáng, ta cũng không muốn liên tiếp giết hai đệ tử thân truyền của Huyết Hải Hầu."
"Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ."
Thanh niên tuấn nhã cười, nói: "Huyết Hải Hầu là nhân vật đỉnh phong trong số các Vĩnh Hằng Tồn Tại, tuy hung bạo hiếu sát, nhưng cũng là người phân rõ cục diện nhất, hắn vốn sẽ không so đo với vãn bối, với nhãn lực của hắn, không thể nào không nhìn ra ngươi tu luyện Huyễn Thế Đại Diệt Tuyệt, tự nhiên không thể nào vì hai đệ tử không quan trọng mà đắc tội với ngươi."
"Vậy thì tốt." Lâm Khinh khẽ gật đầu.
"Nghe nói ngươi có bảo vật muốn bán cho ta?" Thanh niên tuấn nhã cười hỏi.
