Một luồng quy tắc vô hình vô chất mà vĩ đại vô cùng đột nhiên giáng lâm, bao phủ hoàn toàn lấy hắn.
Ngay sau đó, cùng với sự vặn vẹo của thời không, cả người Lâm Khinh cũng biến mất tại chỗ, rồi xuất hiện bên trong một thần điện xám xịt mờ mịt. Bên ngoài thần điện có thể thấy vô tận khí lưu u ám cuồn cuộn, lại như một loại sương mù xám đặc quánh.
Bên ngoài thần điện hiển nhiên chính là vô tận Hỗn Độn.
Lâm Khinh thậm chí có thể cảm nhận được khí tức từ vô tận Hỗn Độn tỏa ra đang chầm chậm xâm thực hắn, chỉ là trong thần điện này, sự xâm thực nhẹ hơn rất nhiều.
Hỗn Độn sinh linh cấp thấp hầu như chỉ có thể hoạt động ở những khu vực rìa vũ trụ, nơi khí tức Hỗn Độn tương đối loãng, một khi tiến sâu vào Hỗn Độn, liền có khả năng không chống cự nổi sự xâm thực.
