"Vũ Công, thế giới quê hương của Lâm Khinh kia là ở Hư Không Hải của chủ vũ trụ."
Nữ tử tuyệt sắc có đôi cánh sau lưng bên cạnh nói: "Có cần thuộc hạ phái người hủy đi thế giới quê hương của hắn chăng?"
“Hắn đối với ta lại không có uy hiếp, cho dù trở thành Chung Cực cũng chẳng sao.” Vũ Công đạm thanh nói: “Dù hắn muốn khai mở văn minh cấp ba, cũng phải mất không biết bao nhiêu năm nữa, dùng một tiểu thế giới nhỏ bé của vũ trụ chính để trút giận ư? Thật mất thể diện.”
“Là thuộc hạ suy nghĩ chưa chu toàn.” Nữ tử tuyệt sắc có đôi cánh sau lưng cúi đầu nói.
“Không cần bận tâm.” Vũ Công lạnh giọng nói: “Đợi ta thành tựu Chung Cực, lại khai mở thần quốc, với thực lực của ta đủ để đạt được một phần quyền hạn của Hư Không Thần Tộc tại vũ trụ chính, đến lúc đó, một Lâm Khinh thì tính là gì?”
