Màn đêm bao trùm.
Lâm Khinh bước ra khỏi cánh cửa đổ nát của viện nghiên cứu dưới lòng đất, lập tức khẽ nhảy lên, liên tiếp đạp mấy cái vào vách giếng thang máy, liền vọt ra khỏi giếng thang máy cao tám mươi mét.
“Nhanh vậy đã ra rồi sao?”
Đường Tuần Tra Sử kinh ngạc đánh giá Lâm Khinh một lượt, an ủi: “Dù sao ngươi cũng đến muộn, không có thu hoạch gì cũng chẳng sao…”
“Ta tình cờ phát hiện một loại tư liệu về ưu hóa gen cấp năng lượng thứ tư.” Lâm Khinh nói.
