Ánh mắt ả lạnh băng: “Mọi thông tin về quần đảo Thương Khung đều được bảo mật nghiêm ngặt, thông tin của hắn từ đâu mà có?”
Tề Lăng Tiêu cười, hỏi ngược lại: “Ngươi đoán xem là ai đã nói cho hắn biết?”
“Hửm?”
Khắc Luân Vi Nhĩ nghe vậy, sắc mặt chợt biến: “Chẳng lẽ… trong ba người các ngươi có người đã đi thử rồi? Sự ràng buộc của khế ước đã mất đi hiệu lực rồi sao?”
Tề Lăng Tiêu cũng không nói nhiều, chỉ cười một tiếng, lặng lẽ nhìn ả.
