Từ đó, hắn cũng có thể nhìn ra sự quý giá và hiếm có của Ý Chí bí thuật.
“Phải.”
Hắc phát nữ tử gật đầu nói: “Bản thân ý chí vốn hư vô mờ mịt, có thể vận dụng một cách đơn giản đã là rất khó, người sáng tạo ra Ý Chí bí thuật lại càng hiếm hoi. Môn Ý Chí bí thuật này chính là môn bí thuật phi phàm nhất mà chủ nhân ta sinh thời từng thấy.”
“Không phải do chủ nhân của ngươi sáng tạo ư?” Lâm Khinh nghi hoặc.
Hắc phát nữ tử nói: “Đương nhiên không phải. Chủ nhân của ta tuy là tồn tại tối thượng, nhưng cũng không sáng tạo ra được Ý Chí bí thuật cao minh nào. Ý Chí bí thuật mà chủ nhân thi triển, đối với kẻ có ý chí kém hơn một bậc cũng chẳng có mấy tác dụng. Thế nhưng môn Ý Chí bí thuật này lại cao minh đến mức, dù là người cùng cấp cũng phải chịu ảnh hưởng cực lớn!”
