“Chờ khi tộc nhân đưa thiếu chủ về Bắc Tinh Đài Nguyên, tộc ta sẽ phái thêm mười Nham Lang nữa gia nhập quân đội.”
Hử? Hạ Việt nghe xong ngẩn người, nội dung này sao có chút quen tai? Hắn lén hỏi huynh trưởng: “Hắn nói có phải là tiên sủng khế ước không?”
Giọng nói tuy nhỏ, nhưng lang yêu thính giác hơn người, Lục Tín vô cùng bất mãn: “Không phải tiên sủng khế ước, Nham Lang vĩnh viễn không làm sủng vật!”
“Được, được.” Thấy bọn chúng đều xù lông, Hạ Thuần Hoa vội vàng lên tiếng trấn an: “Thỏa thuận này không tệ.”
Nhân lúc còn đang bực, Lục Tín bồi thêm: “Còn nữa, mỗi con lang chúng ta mỗi ngày ít nhất phải ăn bảy cân thịt ngon.”
