Hạ Linh Xuyên vén áo lên xem, quả nhiên thấy những vết thương do lang nhân cào đêm qua đều đang lành lại, cũng không còn đau đớn mấy, kể cả vết thương bên sườn gần lộ xương, bề mặt cũng đã kết một lớp vảy dày.
Điều này thật quá nhanh, Hạ Linh Xuyên quay đầu, nắm một nắm kẹo lê đưa cho nó: "Có Linh Quang ở đây, ta có thể bớt chịu nhiều khổ sở."
Linh Quang vốn định nói yêu viên chính tông không ăn kẹo, nhưng nào ngờ kẹo lê này quá đỗi thơm ngon, cái vuốt định từ chối liền đổi thành nâng niu, vẫn lặng lẽ nhận lấy.
Hạ Thuần Hoa vào cung từ rạng sáng, vẫn chưa trở về.
Kế đó, Hạ Linh Xuyên rửa mặt thay y phục, lại ăn vội một tá bánh bao thịt lớn, kèm hai bát canh đậu phộng đánh trứng, coi như lấp được sáu phần bụng, rồi mới ra ngoài.
