Hạ Linh Xuyên cười tủm tỉm nói với tù binh: "Xem ra ngươi có lời muốn nói, hửm?"
"Không, không có."
"Ngươi cũng nhìn thấy điều bất thường trong viên bảo thạch, phải không?" Hắn hỏi tù binh: "Thứ này rốt cuộc dùng để làm gì?"
Tù binh ấp úng: "Nào có gì bất thường, đây là món đồ chơi ta mua từ một gã bán hàng rong."
Hạ Linh Xuyên mân mê đoản trượng, cũng không tìm thấy cơ quan nào khác, toàn bộ cây trượng dường như được đúc nguyên khối, ngay cả một khớp nối cũng không có.
