Kỳ thực câu hỏi của Chu Nhị Nương rất có trình độ.
Mấy con Chu Yêu đứng xếp hàng dựa vách, muốn dáng vẻ có dáng vẻ, muốn hung uy có hung uy, nhện lại không có mí mắt, nhìn lúc nào cũng như đang trừng người. Chúng chỉ bất động mà thôi, dựa vào đâu mà nói chúng không phải vật sống?
Hạ Linh Xuyên ung dung đáp: "Trên khớp xương của chúng đều đã mọc ra bào tử huỳnh quang rồi. Nếu còn sống, ít nhiều cũng sẽ dọn dẹp một chút chứ?" Nếu hắn không nhớ lầm, nhện vẫn là loài sinh vật khá ưa sạch sẽ. Đâu phải lão rùa, tùy tiện để hà bám đầy vỏ.
Chu Nhị Nương dường như cười khẽ một tiếng: "Lanh lợi."
Điều này đã khẳng định phán đoán của Hạ Linh Xuyên, Đổng Duệ trong lòng mừng rỡ khó kìm, sải bước chạy tới, luồn lách qua lại giữa mấy con Chu Yêu, chỗ này gõ gõ, chỗ kia sờ sờ, còn vui sướng hơn cả đứa trẻ con nhận được món đồ chơi yêu thích.
