Một canh giờ trôi qua, mặt trời đã qua đỉnh đầu lại bắt đầu ngả về tây.
Vẫn không có tung tích của Hạ Linh Xuyên.
Truy bắt đào phạm chính là như vậy, một canh giờ đầu không bắt được, về sau tỷ lệ bắt được liền giảm sút thê thảm.
Lại thêm một canh giờ nữa, đại quân nhện vẫn chẳng thu hoạch được gì.
Nhớ đến vỏ nhện lột đã mất, Chu Nhị Nương càng thêm tức ngực. Nhưng việc cấp bách trước mắt của ả là trở về nghỉ ngơi trị thương.
