Cam Tam Gia đương nhiên cho rằng, Hạ Linh Xuyên chỉ là kẻ hớt tay trên, thừa nước đục thả câu.
Nhưng điều này có thể trách ai đây? Nếu là Cam lão gia, tuyệt sẽ không dễ dàng bị che mắt như vậy.
Triệu quản sự quả nhiên đã nắm rõ tính tình Cam Tam gia.
Con nhện trên người y cũng nhảy về bàn Hạ Linh Xuyên, ra hiệu nhiệm vụ đã hoàn thành.
Hạ Linh Xuyên gõ gõ mặt bàn: “Ngươi lại chạy giúp ta một chuyến nữa thì sao? Ta thấy Cam Tam gia kia sắp giở trò rồi.” Bọn công tử bột nghĩ gì, hắn là người hiểu rõ nhất. Ngoài mặt không làm gì được, trong tối phần lớn sẽ giở trò xấu.
