Năm đại tiên trang có biết bao người tiến vào núi, kẻ yếu nhất cũng có cảnh giới ngang với hắn, vậy mà giờ đây tất cả đều bị chặt mất đầu, kẻ bước ra từ trong núi lại chính là hắn.
Bọn họ từng đoán hắn sẽ chết, từng đoán hắn sẽ thua chạy, nhưng chưa bao giờ dám nghĩ đến kết quả thế này.
Hướng Phù lúc này không nhịn được đứng dậy, ánh mắt rực cháy nhìn về phía nam tử dưới thành.
Toàn thân hắn quả thực không sạch sẽ gì, nhưng lúc này lưng lại thẳng tắp, kiếm ý ngút trời, hiên ngang ngẩng đầu, huyết y phần phật trong gió thu.
“Vừa rồi chẳng phải đã nói, Quý Ưu mới là thổ phỉ sao?”
