Thịnh Kinh không tuyết lúc này một mảnh khô lạnh, gió buốt không ngừng thổi trên đường, khiến đám phu xe, kẻ bán rong trong thành chẳng dám thò tay chân ra ngoài.
Các cửa hàng ven đường đều treo rèm vải dày trước cửa, nhóm lên lò sưởi, lửa cháy đỏ rực, xua đi cái lạnh lẽo của mùa đông giá rét.
Gã phu xe đang mặc chiếc áo bông cũ nát, tay áo xắn lên để lộ cánh tay đen sạm rắn chắc, đang bưng một bát trà nóng húp sùm sụp trước cửa hàng, chưa uống được mấy ngụm đã thấy ba cỗ xe ngựa chạy vào thành.
Chẳng bao lâu sau, một nhóm người bước xuống xe, một người trong đó đi thẳng về phía gã.
Khi gã phu xe hoảng hốt cúi đầu, lại thấy một bàn tay từ bên cạnh đưa ra, trong chiếc bát của tên ăn mày đang ngồi xổm bên cạnh tức khắc có thêm mấy đồng tiền.
