Phương Trung Chính lời lẽ khẩn thiết, từ mọi góc độ nói rõ lợi ích khi cưới nữ nhi của mình.
Lúc này, Đại tộc lão Phương gia cũng không kìm được mà lên tiếng: “Quý Ưu, ngươi nay đã là tiên nhân, theo lý mà nói, lão phu không dám mạo phạm tiên uy mà lên mặt trưởng bối, nhưng ngươi hẳn cũng rõ, ta và gia gia ngươi là huynh đệ kết nghĩa, ngươi cũng là do ta nhìn lớn lên từ nhỏ.”
Nhị tộc lão cũng không kìm được mà gật đầu: “Quý gia chỉ còn lại một mạch ngươi, vạn lần không thể để đoạn tuyệt hương hỏa.”
Quý Ưu lúc này đứng bên cạnh lắng nghe, sau đó mới lên tiếng: “Tâm ý của các vị ta xin nhận, nhưng ta và Phương Nhược Dao thật sự không hợp nhau. Nếu có cơ hội thì đã không đợi đến bây giờ, mời các vị về cho.”
“Nhưng ta nghe Nhược Dao nói, ngươi sau khi vào viện liền luôn trốn tránh nàng, chưa từng thật sự qua lại, sao lại biết là không hợp?”
