Quý Ưu ngẩng đầu nhìn bọn họ, thầm nghĩ: “Sao vậy? Đây là do ta dạy dỗ từ nhỏ mà, xem cái hùng tâm tráng chí này xem.” Sau đó liền đưa đùi gà cho Khâu Như: “Ăn đi, sau này ngươi chính là nữ hãn phỉ số một Phong Châu.”
Khâu Như nước miếng chảy ròng ròng, lý tưởng làm hãn phỉ đã khắc sâu vào trong tim.
Sau khi yến tiệc kết thúc, mọi người rời bàn, Khuông Thành được Quý Ưu gọi đến đông sương nơi hắn đang ở.
Phòng của hắn không hề ngăn nắp, nhưng cũng không thể nói là bừa bộn, bởi vì bên trong toàn là văn thư và sổ sách, vứt bừa bãi trên giường, trên bàn, rất nhiều cuốn đã được lật xem qua.
Quý Ưu chọn vài cuốn, đưa vào lòng thư sinh.
