Tào Kính Tùng luôn miệng gọi ái đồ, nhưng nụ cười chưa được bao lâu đã cứng đờ trên mặt.
Ba người hơi sững sờ, nhìn ra ngoài cửa thì thấy Quý Ưu một thân bạch y phiêu dật đang bước vào trong viện.
À, nghịch đồ đến rồi.
Tào Kính Tùng nhìn hắn bước đến ngồi xuống trước mặt mình: “Ngươi không phải đi tu hành sao?”
Quý Ưu nhìn những thứ trên bàn còn chưa kịp dọn đi: “Sao lại chuẩn bị nhiều lễ vật cho ta như vậy?”
