“Y y a a...”
Ma Đồng sau khi khôi phục thương thế, tỏ ra vô cùng hưng phấn, vây quanh chân Lâm Tễ Trần không ngừng xoay tròn.
Hiển nhiên, vị chủ nhân mới này khiến nó vô cùng hài lòng, nó quá đỗi vui mừng, chỉ có thể dùng cách này để biểu đạt tâm tình.
Lâm Tễ Trần nhìn khuôn mặt vừa xấu xí vừa đáng yêu có chút khôi hài của nó, không khỏi bật cười.
“Chủ nhân cũ của ngươi ngoài việc dạy ngươi chiêu thức giết người, sao ngay cả nói chuyện cũng không dạy? Thôi bỏ đi, sau này tìm cơ hội sẽ dạy ngươi nói chuyện, biết chữ, nhưng trước tiên ngươi phải học cách loại bỏ lệ khí trên người. Đợi về Kiếm Tông, để Hồng Lăng dùng Phật quang tẩy rửa cho ngươi một chút, ít nhất cũng đừng dọa người khác.”
