Đúng vậy, tự phong ấn!
Lý Mục tận sâu trong đáy lòng không muốn hồi tưởng quá khứ, không muốn nhớ lại nỗi đau của mình.
Hắn từ nhỏ lớn lên bên người thân, gia cảnh sung túc, cơm áo không lo, thiên phú dị bẩm, gia đình hạnh phúc.
Hơn nữa, Lý Mục làm gì cũng thuận buồm xuôi gió, một bước thành công. Đến khi trưởng thành, hắn lại trong một cơ duyên ngẫu nhiên, được Thiên Khuyết trưởng lão để mắt, bỏ qua nghi thức nhập môn, trực tiếp thu làm đệ tử thân truyền.
Sau khi vào Kiếm Tông, Lý Mục bắt đầu bước lên con đường tu tiên, quá trình này cũng thuận lợi vô cùng. Hắn có thiên phú cực cao, lại không chút tạp niệm, tu luyện tiến bộ thần tốc.
