Lý Thanh Bình nói: “Ta đã tìm được hắn rất thuận lợi, đã trò chuyện với hắn rất nhiều, cũng để ý đến tu vi của hắn.
“Hắn lại tự hủy hoại dung mạo để ẩn mình, đối mặt với áp bức của một tu sĩ Trúc Cơ mà lại không muốn cầu cứu ai.”
“Thật đáng thương, mãi đến khi ta nhắc đến thanh mai của hắn, hắn mới dần có ý muốn giao lưu với ta.”
“Trò chuyện lâu như vậy, nhưng Chu Dương không tin tưởng ta.”
Triệu Phượng Ngâm gật đầu: “Đúng như ta điều tra, Trương Hỉ Tĩnh có hiềm nghi lớn nhất.”
