Làm sai thì phải gánh chịu.
Vậy mà Gia Cát Lượng nhìn hắn một lúc lâu, lại khẽ cười một tiếng, nói: “Trọng Đạt huynh… thật khiến ta phải lau mắt mà nhìn.”
Tư Mã Ý nhíu mày, có chút không hiểu lời này có ý gì.
Đây là đang châm chọc hắn trong ngoài không đồng nhất sao?
Chưa đợi hắn mở miệng hỏi, Gia Cát Lượng đã nói: “Lỗi của người quân tử, như nhật thực nguyệt thực vậy, người người đều thấy; khi sửa rồi, người người đều ngưỡng vọng.”
