Sau khi hai người cảm khái một hồi, Tôn Sách thoáng vẻ lo âu, nói: “Nếu Viên Thiệu chiếm được U Châu, ắt sẽ nam tiến, ta phải làm sao đây?”
Viên Thiệu vốn đã có thực lực hùng mạnh, nếu chiếm thêm U Châu, thì trong thiên hạ này sẽ không còn ai có thể chống lại hắn.
Tôn Sách vừa nghĩ đến chuyện tương lai phải đối đầu với một Viên Thiệu lương thảo dồi dào, binh lực hùng hậu, trong lòng liền có chút e sợ.
Chu Du khẽ cười, chẳng hề để tâm mà nói: “Viên Thiệu nếu đánh tan Công Tôn Toản để chiếm lấy U Châu, ắt sẽ mang theo uy thế bốn châu mà càn quét chư hầu. Nhưng kẻ đứng mũi chịu sào đầu tiên là Tào Tháo, thứ đến là Lữ Bố, rồi sau cuối mới tới Bá Phù.”
“Việc đó nhanh nhất cũng phải mất từ năm đến bảy năm, trong thời gian này Bá Phù không cần phải lo lắng, chỉ cần rèn luyện binh mã, chờ đợi thời cơ là được.”
