Lưu Hiệp nghe vậy, vẻ mặt đầy tự trách nói: "Minh Công lao khổ như vậy, thảo dân lại ở Nghiệp Thành an nhàn hưởng thụ... Nếu thảo dân có thể thay Minh Công chịu những khổ cực này thì tốt biết mấy."
Lời nói này tình chân ý thiết, cảm động lòng người.
Thư Thụ đứng một bên nghe mà lạnh cả người.
Mới một tháng không gặp, công phu nịnh bợ của tiểu tử này lại tinh tiến thêm nhiều.
Quân tử có điều nên làm, có điều không nên làm, hắn chẳng lẽ không thấy hành vi như vậy thật hèn hạ sao?
