Xưa nay chinh chiến, toàn là một đám võ phu cậy vào kinh nghiệm bản thân mà đánh, thường xuyên rơi vào kế sách của mưu sĩ Viên Thiệu, chịu thiệt thòi không ít. Giờ đây có độc sĩ Giả Hủ, người được mệnh danh "tính kế không sai một ly", tương trợ, lại vừa mở miệng đã hiến ba kế, sao có thể không khiến hắn mừng rỡ như điên? Loại trận chiến đấu trí này, hắn nằm mộng cũng muốn được đánh một lần!
Thấy Công Tôn Toản kích động như vậy, Giả Hủ trong lòng cười lạnh.
Y đới chiếu quả thật đã cho hắn danh nghĩa xuất binh đánh Ký Châu, nhưng nó lại mang đến sự ràng buộc nhiều hơn.
Nói theo lời Bệ hạ, đây chính là dùng đạo nghĩa để ép buộc.
Thánh chỉ này không nhận thì chẳng sao, cùng lắm là tuyên bố với bên ngoài rằng không biết thánh chỉ thật giả.
