Chu Du khẽ mỉm cười, nói: “Bá Phù cũng biết, vị Thiên tử ở Nghiệp Thành kia đã nắm quyền. Hiện giờ chính là thời kỳ then chốt tranh đoạt Ký Châu với Viên Thiệu. Giữa hai bên, trong thời gian ngắn chắc chắn không thể phân cao thấp.”
“Điều chúng ta phải đối mặt giờ đây không còn là Viên Thiệu chiếm giữ ba châu, mà chỉ là một mình Lữ Bố mà thôi.”
“Lữ Bố có ba vạn giáp sĩ, trong đó một vạn đã theo Trương Liêu đến Nghiệp Thành. Dưới trướng hắn, chỉ còn hai vạn binh mã.”
“Dù Lữ Bố có án binh bất động, ta cũng sẽ khuyên Bá Phù công chiếm Giang Bắc, đoạt lấy toàn bộ Dương Châu, thậm chí đánh thẳng vào đại bản doanh Từ Châu của Lữ Bố.”
Qua lời phân tích của Chu Du, Tôn Sách cũng nhận ra cục diện hiện tại của mình quả thực đã tốt hơn trước rất nhiều.
