Đợi hai người đi rồi, Tào Tháo thở dài nói với Hứa Du: “Tử Viễn, ngươi nói lời quá khó nghe, sau chuyện này e rằng sẽ hoàn toàn làm mất lòng thúc cháu Tuân Úc và Tuân Du.”
Hứa Du chẳng hề để tâm nói: “Mất lòng thì mất lòng, thì đã sao? Ta chính là không ưa cái tên ngụy quân tử đó cứ chỉ trỏ ngươi.”
Tào Tháo mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại thấy thoải mái.
Quả không hổ là tri kỷ từ thuở nhỏ!
Vẫn luôn đứng về phía hắn!
