Lời hay ý đẹp đều để ngươi nói cả rồi, bệ hạ còn nói được gì nữa?
Chỉ mình ngươi thông minh, chỉ mình ngươi nghĩ ra được hay sao?
Thấy mọi người đều nhìn mình bằng ánh mắt không mấy thiện cảm, Dương Tu vô cùng ngơ ngác, trong lòng nghi hoặc không thôi, đề nghị của hắn có gì sai sao?
Lưu Hiệp liếc nhìn Dương Tu, kẻ vừa cướp lời mình, gật đầu nói: “Lời này có lý, Văn Viễn, ngươi hãy phụ trách việc này đi.”
“Nặc!”
