“Lão muốn cáo lão hoàn hương, trẫm cứ để lão về.”
Sắc mặt Lưu Hiệp không có chút gợn sóng nào, bình tĩnh nói: “Dù sao lão cũng là công thần được ghi danh trên Lăng Vân Các, bề ngoài lại không có lỗi lầm gì, trẫm cũng không tiện giáng tội.”
Tuy lần này việc làm của Phục Hoàn thật khiến người ta chán ghét, là đặt an nguy của Trường An ra sau để đổi lấy lợi ích cho Phục gia, nhưng cao tay ở chỗ đã chiếm được đại nghĩa.
Dù có trách tội cũng chỉ có thể trách lão không nhìn thấu kế của Mã Siêu, chứ không thể nói lão có ý đồ bất chính.
Nhưng bản thân Phục Hoàn cũng coi như có đầu óc, biết lần này mình đã làm việc quá đáng nên chủ động cáo lão từ quan, rời xa triều đình.
