Tào Nhân gật đầu với vẻ mặt phức tạp.
Ngay lúc hắn chuẩn bị dùng bữa, một tên thị vệ bỗng chạy vào thư phòng, mặt đầy vẻ lo lắng nói: “Tướng quân không hay rồi! Quân địch ngoài thành… công thành rồi!”
“Cái gì?!”
Tào Nhân nghe vậy thì kinh hãi, đôi đũa trong tay cũng rơi xuống đất.
Hoàn hồn lại, hắn lập tức đứng dậy, đến cả mũ trụ cũng không kịp lấy đã lao ra khỏi thư phòng, chạy về phía tường thành.
