“Đợi khi xóa bỏ được sự nghi ngờ của Tào Tháo, Công Cẩn lại ngầm liên lạc với hắn và xin hàng, hắn ắt sẽ không nghi ngờ gì nữa.”
“Đến lúc đó Công Cẩn cũng không cần phải tự mình vào Tào doanh, chỉ cần hẹn trước với Tào Tháo thời gian đến hàng, chuẩn bị mười chiếc tiểu chiến thuyền, chất đầy củi cỏ, tưới đẫm dầu, giả vờ đầu hàng tiến về phía bờ bắc. Khi cách Tào doanh chừng hai dặm thì tất cả các thuyền cùng lúc nổi lửa xông thẳng vào Tào quân, kế này ắt thành.”
Gia Cát Lượng chậm rãi trình bày suy nghĩ và kế hoạch của mình.
Nghe vậy, hai mắt Chu Du và Lỗ Túc đều sáng rực lên, càng nghe càng kích động, cuối cùng không nhịn được mà đập bàn tán thưởng!
“Quả là diệu kế!”
