Lưu Hiệp vào trong liền ngăn thị nữ lên tiếng thông báo.
Hắn lặng lẽ bước tới, đoạt lấy cuốn sách trong tay Chân Mật.
“Ngươi…”
Chân Mật khẽ chau mày liễu, đang định xem kẻ nào to gan như vậy, nhưng vừa ngẩng đầu lên đã trông thấy gương mặt ngày đêm mong nhớ của Lưu Hiệp, bất giác kinh hô một tiếng: “Bệ hạ? Bệ hạ về từ khi nào vậy?”
“Ôi.”
