Tào Tháo trong lòng vô cùng bất an.
Tôn Sách dũng mãnh đến mức nào, hắn rõ như lòng bàn tay, chỉ mang theo mấy ngàn người đã có thể đánh hạ Giang Đông tứ quận, còn hơn cả Tôn Kiên năm xưa.
Ít nhất dưới trướng hắn không có tướng lĩnh nào dũng mãnh như Tôn Sách, Hạ Hầu Uyên, Hạ Hầu Đôn, Tào Nhân, Tào Thuần đều không thể sánh bằng, điểm này hắn không thể không thừa nhận.
Nhưng Tôn Sách dũng mãnh như vậy, lại trong tình thế lấy nhiều đánh ít mà vẫn bị Lữ Bố phản sát, vậy sau này nếu Lữ Bố tiến đánh Dự Châu hay thậm chí Duyện Châu, hắn biết sai ai chống đỡ đây?
“Ai! Nếu Ác Lai còn sống thì tốt biết mấy.”
