Sự xuất hiện của Tuân Úc khiến Tào Tháo và Hứa Du đều giật nảy mình.
Dù sao, bọn họ đang bàn luận chuyện cơ mật về thật giả của Thiên Tử, cùng đường lui sau khi sự việc bại lộ. Giờ đây bị Tuân Úc bắt gặp, hai người cứ như đôi gian phu dâm phụ bị bắt quả tang tại trận, nhất thời đều hoảng loạn thất thần.
“Văn, Văn Nhược, ngươi nghe ta giải thích, sự tình không như ngươi nghĩ đâu…” Tào Tháo trong lòng căng thẳng, vội vàng từ trên sập đứng dậy.
Nhưng Tuân Úc hoàn toàn không đoái hoài đến hắn, chỉ phẫn nộ nhìn chằm chằm Hứa Du, nghiêm giọng nói: “Ta vốn tưởng ngươi rời bỏ ngụy đế kia mà đến quy thuận Thiên Tử là bỏ tối theo sáng, không ngờ ngươi lại dám ở đây mê hoặc Tư Không!”
“Nói! Ngươi rốt cuộc có ý đồ gì!”
