“Khách quan muốn nghỉ chân hay ở trọ?”
Dương Tu vừa đi đến một chiếc bàn trống, vừa đáp: “Ở trọ. Ngoài ra, mau chóng mang cho ta một bát nước mật ong ướp lạnh, lại thêm hai món sở trường của quán các ngươi.”
Chặng đường này gió bụi dãi dầu, quả thực đã hành hạ vị công tử bột như hắn đến khốn khổ, hắn thật sự chưa từng phải chịu khổ thế này.
“Có ngay đây ạ!”
Có khách lớn gọi nước mật ong ướp lạnh, tiểu nhị tức thì mặt mày hớn hở lui ra.
