Nửa đêm canh ba.
Cổng thành phía bắc Tấn Dương thành từ từ mở ra, ba ngàn quân đồn trú Tấn Dương lặng lẽ rời thành, ngay cả đuốc cũng không đốt, chỉ nương theo ánh trăng mờ ảo, thừa lúc đêm tối vội vã rút lui.
Trên tường thành.
Quách Viện đang dõi mắt về phía doanh trại của đại quân Hàn Toại và Mã Siêu ở đằng xa, mãi cho đến khi đại quân rút đi hoàn toàn mà doanh trại đối phương vẫn không có động tĩnh gì, bấy giờ hắn mới yên lòng.
“Xem ra sự cảnh giác của chúng cũng không cao cho lắm, hôm nay rút ba ngàn người, ngày mai có thể rút thêm một ít. Cứ lặp lại như vậy vài lần, quân đồn trú trong thành có thể rút ra ngoài hết.”
