Lưu Hiệp gật đầu, nói tiếp: “Từ giờ cho đến trước khi công thành, hãy cải thiện quân lương, để các tướng sĩ ăn no uống đủ, dưỡng tinh súc nhuệ. Đại chiến sắp đến, không cần phải dè sẻn nữa.”
Bệ hạ giá lâm cố nhiên có thể cổ vũ sĩ khí, nhưng đối với các sĩ tốt mà nói, được ăn ngon mới là điều thiết thực nhất!
Trương Liêu vô cùng tán thành, bèn ôm quyền lĩnh mệnh rồi rời đi.
Lưu Hiệp quay đầu, một lần nữa phóng tầm mắt về huyện Lạc Thành, ngắm nhìn tòa thành trì tựa một ngọn núi lớn chắn ngang phía trước, tay nắm chặt dây cương, ánh mắt sắc lạnh.
Trận này chính là trận quyết chiến, hắn nhất định phải thu phục Ký Châu, sau đó thống nhất phương Bắc!
