“Ngươi nhận sai rồi, đó không phải Trương Văn Viễn.”
Lữ Bố dứt khoát từ chối đề nghị của Triệu Vân, sau đó mặt không đổi sắc nói: “Ta đột nhiên có việc gấp, phải vào thành trước một bước, Tử Long các ngươi cứ đi thong thả.”
Nói xong, hắn liền thúc ngựa, tăng tốc tiến về phía trước.
Triệu Vân nghe vậy không khỏi cảm thấy khó hiểu, Lữ Bố còn chưa quay đầu lại, làm sao biết người phía sau không phải là Trương Liêu?
Trương Liêu thấy Lữ Bố tách khỏi đội ngũ, tăng tốc vào thành, ngỡ rằng do đám đông ồn ào nên Lữ Bố không nghe thấy tiếng gọi của mình, bèn cất cao giọng hơn.
