Thiếu niên này là đệ tử của ông, đương nhiên không phải đệ tử chân truyền, mà chỉ là một đệ tử bình thường.
Nhiều năm trước, ông từng tiện tay cứu một đứa trẻ nhà phú thương, sau này do phụ mẫu nó tha thiết khẩn cầu, ông bèn giữ lại bên mình hầu hạ.
Suy cho cùng, muốn làm đệ tử chân truyền của ông đâu phải ai cũng được, y thuật của ông người thường khó lòng kế thừa.
"Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên."
Trương Trọng Cảnh nghe vậy chỉ mỉm cười, không để trong lòng.
