“Vâng, bệ hạ.”
Hoạn quan lĩnh mệnh cáo lui.
Lưu Hiệp bước đến chủ vị an tọa, nói với quần thần trong điện: “Sau khi dời đô, chính vụ bận rộn, quả thực không có thời gian để chư vị ái khanh nghỉ ngơi.”
“Vì giang sơn xã tắc Đại Hán, chỉ đành để các ái khanh vất vả thêm vậy.”
Thiên tử thể tất như vậy, quần thần nào dám có lời oán thán, Tư Mã Ý, kẻ nịnh hót số một, lập tức tâu: “Chút cực nhọc này đối với chúng thần chẳng đáng là gì, bệ hạ mới là người vất vả nhất.”
