Thế giới này là một thế giới so kè sự tồi tệ, chỉ có tồi tệ và tương đối không tồi tệ lắm.
Đại vương tự mình cảm thấy, là làm người tốt hay là làm yêu tốt?”
Tiêu Kiệt một phen dẫn dắt từng bước, Ứng Bạch Vũ bị nói đến cũng lộ ra vẻ mặt suy tư.
Hồi lâu sau, hắn lại thở dài một hơi.
Tiêu Kiệt biết đối phương vì sao thở dài, hắn bây giờ làm yêu không cam tâm, làm người lại không được, tự nhiên không cam lòng, tự nhiên thở dài.
